Yêu Chúa Trên Hết Mọi Sự
Kn 9,13-18b; Plm 9b-10.12-17; Lc 14,25-33
Bài Tin Mừng của Chúa Nhật này chứa đựng những lời chói tai và khó hiểu đối với con người mọi thời. Cần phải giải thích đúng đắn để hiểu được ý nghĩa cốt lõi của nó. Chúng ta hãy nghe thánh Luca tường thuật:
“Khi ấy, có nhiều đám đông cùng đi với Chúa Giêsu, Người ngoảnh lại bảo họ rằng: Nếu ai đến với Tôi mà không bỏ cha mẹ, vợ con, anh chị em và cả mạng sống mình, thì không thể làm môn đệ Tôi. Còn ai không vác thập giá mình mà theo Tôi, thì không thể làm môn đệ Tôi… Cũng thế, bất kỳ ai trong các ngươi không từ bỏ tất cả của cải mình có, thì không thể làm môn đệ Tôi” (Lc 14,25-26.28b).
1. Một lời mời gọi như một thách thức
Có một điều chúng ta cần phải làm rõ ngay lập tức. Nhiều khi Tin Mừng thách thức chúng ta, chứ không bao giờ gây mâu thuẫn. Bằng chứng là ngay trong Tin Mừng Luca, ở phần sau đó, Chúa Giêsu mạnh mẽ đòi hỏi phải tôn kính cha mẹ (x. Lc 18,20), và vợ chồng phải yêu mến nhau, Người nói rằng họ phải trở nên một thân xác và sự gì Thiên Chúa đã liên kết thì loài người không được phân li. Vậy tại sao ở đây Chúa lại nói với chúng ta hãy “bỏ” cha mẹ, vợ, con và anh chị em mình?
Để không rơi vào rối rắm ở đây, chúng ta cần lưu ý đến sự kiện này. Tiếng Do Thái không có sự so sánh lớn hơn hoặc nhỏ hơn (ví dụ: “thích điều này hơn điều kia, hay thích điều này ít hơn điều kia); người ta đơn giản và rút lại tất cả vào “yêu hoặc ghét.” Câu nói: “Nếu ai đến với Tôi mà không bỏ cha mẹ, vợ con…” được hiểu theo nghĩa: “Nếu ai đến với Tôi, mà không yêu tôi hơn cha mẹ… thì không thể là môn đệ tôi.” Chỉ cần đọc lại đoạn Tin Mừng của thánh Mátthêu thì rõ hơn:
“Ai yêu cha hay mẹ hơn tôi, thì không xứng là môn đệ tôi” (Mt 10,37).
Nhưng với đoạn Tin Mừng này, chúng ta không được bỏ đi chức năng “thách thức” vốn phải được giữ nguyên vẹn. Chúa Giêsu đòi hỏi tình yêu dành cho Người phải vượt lên trên mọi tình yêu dành cho người khác, kể cả những người thân thiết nhất như cha mẹ, vợ con, anh chị em, và cả những của riêng mình. Ở đây không đề cập đến tình yêu Chúa theo số lượng, “yêu hơn một chút so với những cái khác,” nhưng tình yêu theo chất lượng, khác biệt và riêng biệt. Thánh Biển Đức nhận ra điều này nên đã để lại trong tu viện ngài châm ngôn: “Tuyệt đối không đặt gì hơn trước tình yêu dành cho Chúa Kitô.”
Chúng ta thường nghe câu nói này: “Tôi còn vợ và con cái.” Câu này có thể có giá trị trong mọi hoàn cảnh cuộc sống, nhưng không được viện cớ đó để thoái thác trách nhiệm trước lời mời gọi của Đức Kitô. Đoạn Tin Mừng mà chúng ta vừa nghe là sự diễn tả rõ ràng hơn về điều mà ta gọi là tính triệt để của Tin Mừng. Cũng cần lưu ý một điều mà Chúa Giêsu nói nơi khác rằng: “Hãy đến với tôi hỡi những ai đói khát và bị bắt bớ;” còn ở đây xem ra Người nói ngược lại: “Anh em hãy suy nghĩ kỹ, trước khi đến với tôi…”
Quả thật, đây là ý nghĩa của dụ ngôn mà Người viện dẫn, để minh chứng cho những lời Người trước đó:
“Ai trong anh em muốn xây một cây tháp, mà trước tiên lại không ngồi xuống tính toán phí tổn, xem mình có đủ để hoàn thành không? Kẻo lỡ ra, đặt móng rồi mà không có khả năng làm xong, thì mọi người thấy vậy sẽ lên tiếng chê cười mà bảo: ‘Anh ta đã khởi công xây, mà chẳng có sức làm cho xong việc’” (Lc 14,28-30).
2. Một đòi hỏi từ bỏ tận căn
Việc bước theo Chúa Kitô là một chọn lựa và là quyết định hệ trọng liên quan đến toàn bộ đời sống chúng ta. Theo Chúa là sự dấn thân trọn vẹn cả cuộc đời, là sự chọn lựa triệt để theo Tin Mừng như các tu sĩ nam nữ và các linh mục đã làm, chứ không phải chỉ làm một chuyện đơn giản, nhẹ nhàng, hay là một thứ trang sức cho đời sống.
Chúng ta có thể thắc mắc: Chúa Giêsu là ai mà lại có thể đòi hỏi chúng ta phải yêu mến Người hơn cả cha mẹ, vợ con, và của cải? Người có phải là một người điên hay là Thiên Chúa? Nếu Người không phải là Thiên Chúa thì đòi hỏi như thế là quá đáng!
Các nhà chú giải không ngừng tìm kiếm trong Tin Mừng những chứng cớ về thần tính của Chúa Kitô, nghĩa là về sự kiện Người ý thức mình là Con Thiên Chúa. Bài Tin Mừng này là một trong những chứng cớ thuyết phục nhất, dù cách gián tiếp, theo đó Chúa Giêsu tự coi mình là Thiên Chúa. Trong những đòi hỏi này, Chúa Giêsu hành xử mà chỉ có Thiên Chúa mới có thể hành xử như thế. Bởi vì Người là Thiên Chúa. Người đòi hỏi con người chính điều mà Thiên Chúa đã đòi hỏi người Do Thái trong Cựu Ước:
“Các người hãy yêu mến Ta trên hết mọi sự” (Đnl 6,5).
Nhưng có lẽ sẽ rất sai lầm khi nghĩ rằng tình yêu dành cho Chúa Kitô lại cạnh tranh với tình yêu nhân loại: với cha mẹ, vợ chồng, con cái và anh chị em. Chúa Kitô không phải là một “đối thủ trong tình yêu” của bất cứ ai và Người cũng không ghen tương với bất cứ người nào. Trong tác phẩm ‘Chiếc dày láng bóng’ của Paul Claudel, nhân vật chính là một người Kitô hữu nhiệt tình nhưng lại chết mê chết mệt chàng Rodrigo, cô đã kêu lên như không thể tin nổi: “Vậy các thụ tạo có được phép yêu nhau bằng tình yêu này không? Thật vậy, Thiên Chúa thì không ghen tương phải không?” Và thiên thần hộ thủ trả lời: “Làm sao Người có thể ghen tương điều chính Người đã làm nên? (Atto III, cảnh 8).
Tình yêu dành cho Đức Kitô không loại trừ tình yêu khác, nhưng làm cho chúng đi vào trật tự. Quả thực, Người là Đấng mà nhờ Người mọi tình yêu đích thực tìm thấy nền tảng, trợ giúp và ân sủng cần thiết để được sống cho đến cùng. Đây là ý nghĩa của “ân sủng bậc sống” mà bí tích hôn nhân mang lại cho các vợ chồng Kitô hữu. Nó đảm bảo rằng họ được trợ giúp và hướng dẫn bởi tình yêu của Chúa Kitô như Người yêu Hiền Thê của mình là Giáo Hội.
Chúa Giêsu không lừa dối ai. Nhưng Người đòi hỏi chúng ta trao ban tất cả. Bởi vì, Người đã hiến dâng tất cả cho chúng ta. Có thể ai đó thắc mắc: Con người này có quyền gì mà đòi hỏi mọi người một tình yêu tuyệt đối như thế? Không cần phải trở về quá khứ xa xôi, chúng ta có thể tìm thấy trong lịch sử: Chúa Giêsu là người đầu tiên đã hiến dâng tất cả vì loài người:
“Ngài đã yêu chúng ta và đã ban tặng chính mình cho chúng ta” (Ep 5,2).
3. Dấu chứng tình yêu đích thực
Trong Tin Mừng, Chúa Giêsu nói về chuẩn mực và dấu chỉ của một tình yêu đích thực dành cho Người: “Hãy vác thập giá mình.” Vác thập giá mình không có nghĩa là tìm kiếm sự đau khổ. Chúa Giêsu không chủ trương tìm kiếm thập giá. Người vác thập giá mình vì vâng phục Chúa Cha và vì ơn cứu độ loài người. Người đã biến đổi thập giá từ một phương tiện của sự dữ trở thành dấu chỉ ơn cứu độ và vinh quang của Thiên Chúa. Chúa Giêsu không đến để làm cho những thập giá con người ra nặng hơn, nhưng đúng hơn, Người mang đến cho chúng một ý nghĩa mới. Thật có lý khi nói rằng: “Hễ ai kiếm tìm Chúa Giêsu mà không có thập giá, sẽ gặp thấy một thập giá mà không có Chúa Giêsu, nghĩa là người đó sẽ tìm thấy thập giá nhưng không tìm thấy sức mạnh để vác thập giá.”
Sách Gương Phúc cảnh báo:
“Nếu con sẵn sàng vác thập giá, nó sẽ mang con và dẫn con tới nơi con ước mong, nơi đó đau khổ sẽ kết thúc. Nếu con vác thập giá với tình yêu, thập giá không trở thành gánh nặng dẫu nó có nặng hơn. Nếu con vứt bỏ thập giá, chắc chắn con sẽ thấy thập giá khác, và nó còn nặng hơn…. Tất cả cuộc đời của Chúa Kitô là thập giá và tử đạo, còn con, con muốn xin cho mình sự nghỉ ngơi và niềm vui chăng?” (II, 12).
Chúa Giêsu đòi hỏi chúng ta có một sự đáp trả triệt để theo Người. Chính chân phước Angela thành Foligno giúp chúng ta hiểu điều này. Một ngày kia, khi ngài suy nghĩ về sự thánh thiện, về tình yêu dành cho Chúa, bất ngờ ngài nhận ra rằng lòng mến ngài dành cho Chúa không còn trọn vẹn và hoàn toàn như thánh nhân nghĩ. Quả thật, ngài yêu mến Chúa trên hết mọi sự, nhưng ngài cũng yêu điều gì đó khác nữa, như yêu những sự an ủi của Chúa. Trong giây phút đó, ngài nghe một tiếng nói của Chúa Giêsu hỏi ngài: “Angela, con muốn gì?” Và với tất cả sức mạnh của lòng mến, ngài kêu lên: “Con chỉ muốn một mình Chúa thôi!”
Mỗi lần chúng ta suy niệm đoạn Tin Mừng này, hy vọng mỗi người cũng kêu lên và quyết định như thế. Con chỉ muốn Chúa mà thôi. Vì có Chúa là có tất cả. Amen!
Lm. Phêrô Nguyễn Văn Hương
“Khôn Ngoan Chọn Lựa” (Chúa Nhật 23 Thường Niên C)
(Kn 9,13-21; Tv 89; Plm 9-10b.12-17; Lc 14, 25-33)
Lời Chúa hôm nay gọi mời chúng ta, hữu thể nhân linh, cách riêng là những người tiến bước trên hành tình môn đệ suy gẫm về phận người, về đương đi lối bước của người môn đệ Chúa Kitô để đạt tới sự khôn ngoan, vì “khôn ngoan chính là cây sự sống đối với người nào nắm được khôn ngoan. Giữ được khôn ngoan quả là hạnh phúc” (Cn 3,18). Bởi vậy, khôn ngoan là điều mà con người mọi thời kiếm tìm, nhưng đó không phải là thứ khôn ngoan của người đời mà là ân huệ để nhận chân thực tại và để đạt tới cứu cánh của mình. Chúng ta cần…
Khôn ngoan để nhận chân sự mỏng dòn của thực tại trần gian và sự hữu hạn của tâm trí con người. Con người dễ bị các thực tại trần thế mê hoặc, quyến rũ, để rồi đánh mất sự thông suốt về chính mình. Vậy nên, Vịnh gia 89 thốt lên: “Lạy Chúa xin dạy chúng con đếm tháng ngày mình sống, ngõ hầu tâm trí được khôn ngoan”. Khôn ngoan để biết rằng cuộc nhân sinh tựa hồ giấc cầm canh, bị gió cuốn đi. Thân cát bụi sẽ trở về gốc rễ bụi cát; khôn ngoan để biết rằng trí hiểu của phàm nhân thật hữu hạn, “những gì thuộc hạ giới, chúng ta đã khó mà hình dung, những điều vừa tầm tay, đã phải nhọc công mới khám phá được, thì những gì thuộc thượng giới, có ai giò thấu nổi hay chăng” (Kn 9,16).
Khôn ngoan để biết khước từ những chướng ngại trên hành trình thành nhân, thành môn đệ Chúa. Khi đã nhận chân được sự hữu hạn của thân phận người, chúng ta phải khôn ngoan để can đảm khước từ, để cắt tỉa những chướng ngại trên hành trình tiến về cùng đích của mình. Chúa Giêsu trong bài Tin mừng nói với chúng ta, những người đi theo Chúa, những người muốn phụng sự Chúa, phải kiết quyết từ bỏ, từ bỏ cả những gì là chính đáng: “Ai đến với Tôi mà không dứt bỏ vợ con, cha mẹ, anh em, chị em và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ Tôi được” (Lc 14,26). Người đòi hỏi chúng ta một chọn lựa mang tính ưu tiên, liên quan tới đức khiết tịnh.
Không chỉ khước từ những cái bền ngoài, Chúa Giêsu đòi hỏi chúng ta phải từ bỏ chính mình – cả mạng sống mình nữa, nghĩa là phải khôn ngoan để thấy mấu chốt mang tính quyết định cho hành trình thành môn đệ Người: “từ bỏ”, “vác” & “đi theo” Đức Giêsu trên hành trình thập giá, hành trình đạt tới sự khôn ngoan và sức mạnh của con cái Chúa (1Cr 1,21-25).
Khôn ngoan để lượng định, để phân định trong cuộc sống. Người ta thường nói “lựa cơm gắp nắm”, và Chúa Giêsu hôm nay nhắc chúng ta phải trù liệu, tính toán. Trù liệu, tính toán gì đây? Qua dụ ngôn kế hoạch xây và tác chiến, Chúa nhắn gửi chúng ta chân nhận thực tại con người của mình, những điểm mạnh, những điểm yếu, những sở trường và sở đoản để có trù liệu cho dự phóng tương lai, cho việc xây căn nhà đời mình, cho việc bước vào cuộc chiến để thành nhân, thành môn đệ Chúa.
Cencini, một nhà đào tạo đã viết: “Nhận ra tình trạng nội tâm của mình, tức là các tầng ý thức và các tầng vô thức… là bắt đầu bước vào giai đoạn môn sinh. Điều quan trọng là môn sinh phải biết mình, bằng cách nhận diện những điều quái gỡ của mình và chấp nhận những tổn thương của mình…” , và đó là hành trình để chúng ta được chữa lành.
Khôn ngoan để tin thác vào Chúa, Đấng là sức mạnh của chúng ta. Chân nhận thực tại cuộc sống, chân nhận sự mỏng dòn, yếu đuối của chúng ta không phải để bi quan, bỏ cuộc, nhưng là để nương tựa vào Đấng ban sức mạnh cho chúng ta. Thánh Phaolô cho chúng ta kinh nghiệm này: “Tôi rất từ hào về những yếu đuối của tôi, để sức mạnh của Đức Kitô ở mãi trong tôi. Vì vậy, tôi cảm thấy vui sướng về những yếu đuối của tôi, khi bị sỉ nhục, hoạn nạn, bắt bớ, ngặt nghèo vì Đức Kitô. Vì khi tôi yếu, chính là lúc tôi mạnh” (1Cr 12,9-10).
Bởi vậy, chúng ta cần biết khôn ngoan nương tựa vào Chúa, để Người nâng chúng ta lên khỏi chốn bụi đất tàn lụi, để Người bổ khuyết cho những yếu đuối của chúng ta, để được “no phỉ ân tình của Chúa, để chúng con được ngày ngày hớn hở vui ca”.
Lạy Chúa, “tự cõi trời thánh thiêng Chúa ngự,
xin gửi Đức Khôn Ngoan Ngài tới,
xin phái đến từ toà cao vinh hiển,
để phù trì và đồng lao cộng khổ với con,
cho con biết điều đẹp ý Chúa.
Vì Đức Khôn Ngoan hiểu biết tất cả,
sẽ khôn khéo hướng dẫn con trong việc con làm,
lấy quyền năng vinh hiển mà gìn giữ con
Để củng cố và đưa tới thành toàn việc tay chúng con làm.
(Kn 9,10-11).
Lm. Petrus Lửa Hồng
Nguồn: dcvphanxicoxavie.com
Có thể bạn quan tâm
Giáo Xứ Ba Đồn: Thánh Lễ Khai Mạc Cao Điểm Tuần Chầu Và..
Th9
Suy Niệm Chúa Nhật XXIII TN C – Yêu Chúa Trên Hết Mọi..
Th9
Niềm Vui Ngày Tựu Trường Tại Tiền Chủng Viện Thánh Gioan Phaolô II
Th9
12 Câu Nói Gợi Hứng Cho Cuộc Sống Hằng Ngày Từ Mẹ Thánh..
Th9
Chủng Sinh Giáo Phận Hà Tĩnh Lãnh Nhận Huấn Từ Đức Giám Mục..
Th9
Nghi Thức Tuyên Xưng Đức Tin Của Cha Giuse Phan Văn Hiệu –..
Th9
Ngày 05/09: Thánh Têrêsa Calcutta, nữ tu
Th9
Giáo xứ Dũ Lộc hân hoan mừng lễ Quan Thầy và đặt viên..
Th9
Chúa Thánh Thần Ngự Đến Trên 96 Em Thiếu Nhi Giáo Xứ Diên..
Th9
Hội Đồng Mục Vụ Giáo Hạt Văn Hạnh Tĩnh Huấn & Mừng Lễ..
Th9
Hồng Ân Thánh Thần Trong Ngày Cao Điểm Tuần Chầu Tại Giáo Xứ..
Th9
Thánh Lễ Ra Mắt Giáo Họ Phúc Lâm – Giáo Xứ Chúc A
Th9
Quý Cha Giáo Hạt Minh Cầm Tĩnh Tâm Và Họp Bàn Mục Vụ..
Th9
Danh sách trang web và mạng xã hội chính thức của Hội đồng..
Th9
Thư Gửi Sinh Viên, Học Sinh Công Giáo Nhân Dịp Khai Giảng Năm..
Th9
Giáo Xứ Tĩnh Giang Hân Hoan Đón Nhận Ơn Chúa Thánh Thần
Th9
Hành Trình Mục Vụ Của Đức Cha Louis Những Ngày Cuối Tháng 8..
Th9
Giáo Xứ Xuân Tình: Thánh Lễ Tạ Ơn Và Nghi Thức Nhậm Xứ..
Th8
Nghi Thức Nhậm Chức Quản xứ – Khai Mạc Tuần Chầu Lượt tại..
Th8
Giáo Xứ Hòa Ninh Khai Mạc Tuần Chầu Lượt Trong Hồng Ân Thánh..
Th8