Các Bài Suy Niệm Lễ Thánh Gia Thất – Năm A

118 lượt xem

Để Gia Đình Được Hạnh Phúc

Hc 3,2-6.12-14; Cl 3,12-21; Mt 2,13-15.19-23

Hôm nay, chúng ta long trọng cử hành lễ Thánh Gia Thất, là gia đình của Chúa Giêsu, Đức Maria và thánh Giuse. Dựa vào Lời Chúa trong thánh lễ này, chúng ta chiêm ngắm gia đình Thánh Gia như mẫu gương tuyệt hảo cho mỗi gia đình học hỏi khi đối diện với những khó khăn thử thách. Chúng ta suy tư về những đức tính cần thiết của một gia đình phải có cho sự phát triển nhân bản và nên thánh của mỗi người trong gia đình.

1. Những phẩm chất cần thiết

Ở bài đọc I trích sách Huấn Ca (Hc 3,2-6.12-14), chúng ta thấy rằng nếu mỗi người trong gia đình biết yêu thương và tôn trọng lẫn nhau sẽ làm cho gia đình thực sự trở thành mảnh đất tốt cho sự phát triển nhân đức và thánh thiện: Đó là lúc con cái sống hiếu thảo với cha mẹ và cha mẹ luôn yêu thương và chăm lo cho con cái. Điều này sẽ mang lại cho gia đình biết bao niềm thương mến và hạnh phúc từ mỗi thành viên. Đặc biệt, con cái biết thảo hiếu và chăm sóc cha mẹ khi cha mẹ già yếu và bệnh tật. Đó là yếu tố quan trọng của một gia đình muốn thực sự trở thành gia đình thánh thiện. Như thế, thảo hiếu cha mẹ hay cha mẹ yêu thương con cái không chỉ là hiện diện với nhau khi cuộc sống gia đình bình an và yên ổn, hay chỉ khi cơm lành canh ngọt, nhưng cả khi gia đình gặp khó khăn, thử thách, khi đau yếu, già nua, bệnh tật… đó là lúc chữ hiếu thảo phải được chứng tỏ một cách rõ ràng nhất.

Trong bài đọc II, trích từ thư gửi tín hữu Côlôxê (Cl 3,12-21), chúng ta tìm thấy tình yêu hay lòng bác ái là yếu tố, là mối giây giữ cho gia đình được bình an và hạnh phúc. Tuy nhiên, tình yêu mà thánh Phaolô nói ở đây bằng những hạn từ rất cụ thể. Ngài nói với mọi thành viên trong gia đình rằng:

“Anh em là những người được Thiên Chúa tuyển lựa, thánh hiến và yêu thương. Anh em hãy có lòng thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền hòa và nhẫn nãi. Hãy chịu đựng và tha thứ cho nhau… Anh em hãy tha thứ cho nhau” (Cl 3,12-13).

Ngài nhắn nhủ những ai làm vợ:

“Người làm vợ hãy phục tùng chồng, như thế mới xứng đáng là người thuộc về Chúa” (Cl 3,18).

Ngài nhắc bảo những ai làm chồng:

“Người làm chồng hãy yêu thương chứ đừng cay nghiệt với vợ” (Cl 3,19).

Cuối cùng, ngài cũng không quên khuyên bảo những ai làm cha mẹ và làm con:

“Kẻ làm con hãy vâng lời cha mẹ trong mọi sự, vì đó là điều đẹp lòng Chúa. Những bậc làm cha mẹ đừng làm cho con cái bực tức, kẻo chúng ngã lòng” (Cl 3,12-21).

Đây là những giáo huấn quan trọng giúp gia đình trở thành tổ ấm bình an và hạnh phúc, trở thành môi trường cho mỗi thành viên phát triển nhân cách và nên thánh. Nhất là trong những lúc khó khăn thử thách, tình yêu thương là sức mạnh giúp gia đình đứng vững và vượt qua những khó khăn thử thách đó.

2. Khi gia đình gặp thử thách

Trong bài Tin Mừng, chúng ta tìm thấy một khía cạnh khác của một gia đình tốt lành và thánh thiện, đó là sự gắn bó, sự tuân phục và thực hành thánh ý Thiên Chúa. Đây là bí quyết của Chúa Giêsu, Đức Maria và thánh Giuse. Nếu quan sát, chúng ta sẽ thấy rằng Ba Đấng trong Thánh Gia là những con người luôn tuân phục Thiên Chúa, các Ngài rất nhạy bén trong việc phân định thái độ phù hợp theo thánh ý Thiên Chúa. Khi thánh ý đó trở nên rõ ràng, cả Ba Đấng đều thực hiện thánh ý và làm theo lời Chúa.

Trích đoạn Tin Mừng mà chúng ta vừa nghe tường thuật về một thời điểm rất khó khăn trong cuộc sống của Thánh Gia. Trẻ Giêsu chào đời bị bạo chúa Hêrôđê coi là mối đe dọa cho vương quyền của ông, nên ông đã tìm cách giết hại Hài Nhi và các con trẻ khác từ hai tuổi trở xuống. Ông chủ trương giết nhầm hơn bỏ sót. Chúng ta hãy tưởng tượng xem, gia đình Thánh Gia phải đối diện với nỗi sợ hãi và khó khăn như thế nào trước sự độc ác và nguy hiểm này! Có lẽ, chúng ta cũng đã có những kinh nghiệm về những khó khăn tương tự của gia đình mình, và hãy hình dung: khi một thành viên trong gia đình chúng ta đang bị săn lùng để kết án vì một tội mà người đó không vi phạm. Trước một hoàn cảnh nguy hiểm như thế, chúng ta sẽ làm gì? Có phải gia đình chúng ta sẽ gắn kết với nhau trong những giây phút khó khăn này hay gia đình chúng ta sẽ chia rẽ nhau và mỗi người một hướng không? Chúng ta hãy học từ gương thánh Giuse, ngài thật là một người nhạy bén với ý muốn của Thiên Chúa. Chỉ qua giấc mơ, Thiên Chúa mạc khải cho ngài biết mối nguy hiểm này và truyền cho ngài phải đưa Con Trẻ và Mẹ Người trốn sang Ai Cập. Thánh Giuse đã mau mắn thực hiện theo sự linh hướng này. Và sau khi vua Hêrôđê băng hà, ngài lại đưa cả hai về Nadarét để sinh sống.

3. Bài học từ Thánh Gia

Quả là một mẫu gương tuyệt hảo cho mỗi người chúng ta về sự nhạy bén trước thánh ý Thiên Chúa. Đức Maria cũng là người đã hoàn toàn vâng theo thánh ý Thiên Chúa khi thiên thần truyền tin. Mẹ đã hoàn toàn phó thác và hiến mình cho thánh ý Thiên Chúa. Cả hai là mẫu gương cho những ai làm cha, làm mẹ về sự nhạy bén và sẵn sàng trước thánh ý Thiên Chúa. Cả hai chỉ tìm thánh ý đó để thực hiện. Đặc biệt, cả hai đã áp dụng thánh ý Thiên Chúa cho sự tốt lành của người con. Vâng, nhiều lúc, các bậc làm cha mẹ bị cám dỗ là lấy ý mình thay cho ý Chúa để áp dụng cho con cái. Nhưng điều chúng ta muốn nhiều lúc không phải là điều Chúa muốn cho con cái; điều chúng ta cho là tốt lại không phải là điều tốt cho con cái.

Vì thế, chúng ta cần học nơi thánh Giuse và Đức Maria về điểm này, là kiên vững theo thánh ý Chúa để tìm kiếm sự tốt lành cho con cái. Khi chúng ta sẵn sàng để lắng nghe thánh ý Thiên Chúa, gia đình không chỉ có tình yêu thương, mà còn có sự bảo vệ, sự chăm sóc mà Thiên Chúa ban cho gia đình bạn. Khi chúng ta vâng phục theo thánh ý Thiên Chúa, chúng ta sẽ bảo vệ nhau tốt hơn. Khi chúng ta vâng theo thánh ý Thiên Chúa, chúng ta có thể tìm kiếm những gì thực sự là tốt cho nhau.

Vì thế, tôi mời gọi các thành viên trong gia đình hãy mở lòng, mở mắt và mở tai ra để nhìn vào gia đình của mình, tôi dám chắc rằng chúng ta sẽ cảm nghiệm về sự chăm sóc của cha mẹ đối với con cái. Hãy nhìn xung quanh chúng ta, có nhiều người trẻ chăm sóc những cha mẹ già; có nhiều người sống trong cảnh thiên tai, động đất, bão lụt, chiến tranh, nên gia đình họ tan nát, nhưng nhiều cha mẹ vẫn cố gắng để bảo vệ và chăm sóc con cái, dẫu nhiều lúc họ phải thí mạng sống mình vì con cái.

Chúng ta hãy cố gắng làm một điều gì đó để giúp đỡ những gia đình như thế, chứ không chỉ khép kín trong gia đình mình. Ước mong rằng điều xưa đã xảy ra cho Đức Maria, thánh Giuse và Chúa Giêsu thì nay tiếp tục được thực hiện trong mỗi gia đình. Chúng ta hãy tạ ơn Chúa vì gia đình chính là hồng ân Chúa ban. Amen!

Lm. Phêrô Nguyễn Văn Hương

Đặt Thiên Chúa Làm Trung Tâm

(Lễ Kính Thánh Gia Thất – Năm A)

Vào thế kỷ XIX, tại một thị trấn nhỏ ở nước Pháp, có một gia đình Công giáo tưởng chừng rất đỗi bình thường như bao gia đình khác. Thế nhưng, trong gia đình ấy sau này lại được Hội Thánh tôn phong ba vị thánh. Đó là gia đình của ông bà Louis Martin và Zé-li-e Gu-é-rin, song thân của Thánh Tê-rê-sa Hài Đồng Giê-su.

Gia đình ấy không hề vắng bóng đau khổ. Ông bà có chín người con, nhưng bốn người đã qua đời khi còn rất nhỏ. Nỗi đau mất con liên tiếp là một thử thách nặng nề đối với bất kỳ bậc cha mẹ nào. Thế nhưng, trước thử thách ấy, ông bà Mar-tin đã không để đau khổ chiếm chỗ trung tâm của đời mình, mà đặt Thiên Chúa vào trung tâm. Thay vì oán trách hay khép kín, họ quỳ xuống cầu nguyện và phó thác tất cả trong tay Chúa. Chính bà Zé-li-e đã viết một câu đầy xác tín rằng: “Tôi đã trao các con cho Thiên Chúa ngay từ khi các con chưa chào đời.”

Khi Thiên Chúa được đặt ở trung tâm, đau khổ không còn là ngõ cụt, nhưng trở thành con đường thanh luyện và sinh hoa trái. Trong bầu khí gia đình được xây dựng trên cầu nguyện, lao động cần cù, yêu thương và phó thác ấy, các người con được lớn lên. Năm người con gái còn sống đều chọn đời sống thánh hiến, và người con út đã trở thành một trong những vị thánh được yêu mến nhất trong Hội Thánh. Nhìn lại cuộc đời mình, Thánh Tê-rê-sa Hài Đồng Giê-su đã thốt lên: “Thiên Chúa nhân từ đã ban cho tôi một người cha và một người mẹ xứng đáng trên trời hơn dưới đất.”

Câu chuyện trên giúp chúng ta hiểu rằng: gia đình thánh không phải là gia đình không có thử thách, nhưng là gia đình biết đặt Thiên Chúa làm trung tâm của mọi biến cố.

Chính trong ý nghĩa ấy, hôm nay mừng lễ Thánh Gia Thất, Hội Thánh mời gọi chúng ta chiêm ngắm gia đình Na-da-rét như mẫu gương cho mọi gia đình. Không phải vì gia đình ấy không có khó khăn, nhưng vì trong mọi hoàn cảnh, các ngài luôn để Thiên Chúa hướng dẫn và định hướng đời sống gia đình.

Thánh Gia là một gia đình nghèo khó, bấp bênh, phải chạy trốn bạo lực và sống kiếp lưu vong. Thế nhưng, trong tất cả những biến cố ấy, Thiên Chúa luôn là trung tâm của mọi chọn lựa và quyết định. Chính vì thế, vẻ đẹp của gia đình Na-da-rét không bị che khuất bởi thử thách, nhưng lại càng tỏa sáng, bởi các ngài luôn lắng nghe và thi hành thánh ý Thiên Chúa.

Khi Thiên Chúa được đặt ở trung tâm gia đình, thì chính nơi gia đình, con người học biết yêu thương, hy sinh, tôn trọng và tha thứ; cũng chính nơi gia đình, đức tin được đón nhận, được nuôi dưỡng và được truyền lại từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Trong ánh sáng ấy, bài đọc I trích sách Huấn Ca cho chúng ta thấy một nét rất căn bản của đời sống gia đình theo ý Thiên Chúa: lòng hiếu thảo của con cái đối với cha mẹ. Tác giả không coi hiếu thảo chỉ là một tập tục xã hội, nhưng đặt nền tảng của nó nơi chính Thiên Chúa: “Thiên Chúa suy tôn người cha trong con cái, quyền lợi người mẹ, Người củng cố trên đoàn con” (Hc 3,2). Khi gia đình đặt Thiên Chúa ở trung tâm, thì hiếu thảo không còn là gánh nặng, nhưng trở thành con đường dẫn tới phúc lành, sự sống lâu dài và ân sủng cho cả gia đình.

Sách Giáo lý Hội Thánh Công Giáo cũng khẳng định điều ấy khi dạy rằng: “Lòng hiếu thảo phát xuất từ lòng biết ơn của con cái đối với những người đã ban cho họ sự sống” (GLHTCG, số 2215). Trong bối cảnh xã hội hôm nay, khi nhịp sống gấp gáp dễ làm con người quên đi cha mẹ, đặc biệt là cha mẹ già yếu, việc đặt Thiên Chúa làm trung tâm sẽ giúp các gia đình Kitô hữu tìm lại đạo hiếu như một cách rất cụ thể để sống đẹp lòng Chúa và xây dựng gia đình bền vững.

Từ nền tảng ấy, Phụng vụ Lời Chúa tiếp tục mở ra cho chúng ta một chiều kích khác của gia đình biết đặt Chúa làm trung tâm: đó là kính sợ Chúa như nguồn mạch hạnh phúc. Thánh vịnh 127 phác họa hình ảnh gia đình hạnh phúc không dựa trên của cải, nhưng trên thái độ sống trước mặt Thiên Chúa. Khi gia đình biết kính sợ Chúa, nghĩa là biết lắng nghe và thực thi thánh ý Người, thì dù gặp khó khăn, gia đình ấy vẫn có thể đứng vững.

Chính vì thế, mẫu gương gia đình Ki-tô hữu không hệ tại ở sự hoàn hảo bề ngoài, nhưng ở việc không ngừng trở về với Thiên Chúa và can đảm bắt đầu lại mỗi ngày. Đức Thánh Cha Phan-xi-cô đã nhắc nhở: “Không có gia đình hoàn hảo; nhưng có những gia đình biết tha thứ, biết kiên nhẫn và biết bắt đầu lại” (Tông huấn Amoris Laetitia, số 325). Chỉ khi Thiên Chúa được đặt ở trung tâm, con người mới có đủ khiêm tốn để tha thứ và đủ can đảm để bắt đầu lại.

Tin Mừng hôm nay giúp chúng ta chiêm ngắm cách cụ thể việc đặt Thiên Chúa làm trung tâm qua hình ảnh Thánh Giu-se. Thánh Giu-se không nói một lời nào trong Tin Mừng, nhưng mọi biến cố quan trọng của gia đình Nadarét đều gắn liền với sự lắng nghe và vâng phục của ngài. Khi Thiên Chúa lên tiếng, ngài “liền trỗi dậy” và thi hành ngay điều Chúa truyền dạy. Qua đó, Thánh Giu-se trở thành mẫu gương cho những người cha trong gia đình: biết để Thiên Chúa hướng dẫn, biết hy sinh để bảo vệ gia đình, và biết dẫn dắt gia đình theo thánh ý Người.

Đức Giáo hoàng Bê-nê-đic-tô XVI đã nói: “Thánh Giu-se dạy chúng ta rằng: có đức tin nghĩa là phó thác đời mình cho Thiên Chúa” (Bài giảng lễ Thánh Giuse, 19.3.2011). Điều ấy nhắc các gia đình hôm nay rằng: gia trưởng tối cao của mọi gia đình chính là Thiên Chúa.

Cùng với đó, bài đọc II trích thư gửi tín hữu Cô-lô-xê cho thấy gia đình đặt Chúa làm trung tâm sẽ được xây dựng bằng yêu thương và tha thứ. Thánh Phao-lô mời gọi các gia đình hãy tha thứ cho nhau “như Chúa đã tha thứ cho anh em” (Cl 3,13). Chính khi để tình yêu của Chúa Ki-tô làm trung tâm, gia đình mới có khả năng chữa lành những tổn thương và tái sinh trong yêu thương. Vì thế, lời khuyên rất bổ ích của Đức Thánh Cha Phan-xi-cô cho đời sống gia đình: hãy thường xuyên nói với nhau ba lời đơn sơ nhưng thiết yếu: “xin lỗi – làm ơn – cảm ơn” (x. Amoris Laetitia, số 133).

Sau cùng, khi chiêm ngắm Thánh Gia, chúng ta được mời gọi nhìn gia đình như Hội Thánh tại gia, nơi Thiên Chúa được đặt ở trung tâm và đức tin được sống cách cụ thể nhất. Công đồng Vaticanô II đã khẳng định: gia đình là “Hội Thánh tại gia” (Lumen Gentium, số 11), nơi trẻ em học yêu thương, học cầu nguyện và học sống theo Tin Mừng ngay từ những điều rất nhỏ bé hằng ngày.

Mừng lễ Thánh Gia Thất hôm nay, Hội Thánh mời gọi mỗi thành viên trong các gia đình Ki-tô hữu nhìn lại chính mình và học nơi gia đình Na-da-rét – cũng như nơi gia đình ông bà Mar-tin – mẫu gương của một gia đình biết đặt Thiên Chúa làm trung tâm của mọi biến cố. Xin Thánh Gia Na-da-rét – Chúa Giê-su, Đức Ma-ri-a và Thánh Giu-se – cầu bầu cho mọi gia đình chúng ta, để giữa bao thử thách của thời đại hôm nay, các gia đình Kitô hữu luôn trở nên mái ấm của đức tin, trường học của yêu thương và dấu chỉ sống động của Tin Mừng giữa lòng thế giới. Amen.

Lm. Anthony Trung Thành

Noi Gương Gia Đình Thánh Gia

(Lễ kính thánh Gia Thất – Năm A)

Hằng năm, sau lễ Giáng Sinh, Giáo hội cho chúng ta mừng lễ kính Thánh Gia Thất. Khi mừng lễ kính Thánh Gia Thất, Giáo hội mời gọi chúng ta noi gương bắt chước Thánh Giu-se, Đức Ma-ri-a và Đức Giê-su. Nhờ đó, các thành viên trong gia đình được mời gọi luôn cố gắng chu toàn bổn phận của mình để xây dựng gia đình hạnh phúc.

  1. Gương của Thánh Giu-se

Thánh Giu-se được gọi là người công chính. Người công chính tức là người sống trọn vẹn các nhân đức. Khi biết Đức Ma-ri-a mang thai, Ngài đã định tâm âm thầm ra đi, vì không nỡ tố cáo Đức Ma-ri-a. Nhưng khi được Thiên thần báo mộng, Ngài mau mắn chấp nhận thánh ý Chúa và đưa Mẹ về nhà mình. Từ đó, thánh nhân chu toàn bổn phận của một người chồng và người cha, là chăm sóc, bảo vệ Đức Ma-ri-a và Đức Giê-su cách tận tụy.

Vai trò và trách nhiệm của Thánh Giu-se được bộc lộ rõ ràng qua các biến cố như: đi tìm quán trọ cho Hài Nhi chào đời; đưa Hài Nhi trốn sang Ai Cập để tránh sự lùng bắt của vua Hê-rô-đê; dâng Hài Nhi trong Đền Thờ; lo lắng đi tìm Con khi Trẻ Giê-su bị lạc mất; chăm chỉ làm nghề thợ mộc để nuôi sống gia đình, v.v… Tất cả cho thấy sự quan tâm và trách nhiệm của Ngài trong việc bảo vệ và chăm sóc Đức Giê-su và Đức Ma-ri-a.

Cuộc đời của Thánh Giu-se là mẫu gương cho các người cha, người chồng trong các gia đình hôm nay. Thật vậy, để trở thành người cha, người chồng tốt, cần luôn biết tuân theo thánh ý Chúa và yêu thương, bảo vệ vợ con. Thánh Phao-lô mời gọi: “Hỡi những người chồng, hãy yêu thương vợ mình, đừng đay nghiến nó” (Cl 3,19); “Hỡi những người cha, đừng nổi cơn phẫn nộ với con cái, kẻo chúng nên nhát đảm sợ sệt” (Cl 3,21).

  1. Gương của Đức Ma-ri-a

Từ khi thưa hai tiếng “Xin Vâng”, Đức Ma-ri-a đã chu toàn cách xuất sắc bổn phận người vợ, người mẹ trong gia đình. Thật vậy, khi vâng phục thánh ý Thiên Chúa, Mẹ đã chấp nhận sự hiểu lầm của Thánh Giu-se; khiêm tốn để Ngài đón về nhà; cùng với Thánh Giu-se dâng Hài Nhi trong Đền Thờ; cùng về quê quán để kê khai hộ khẩu; sinh con nơi hang đá; đưa Hài Nhi trốn sang Ai Cập, rồi trở về quê hương; đưa Hài Nhi lên Giê-ru-sa-lem dự lễ Vượt Qua, v.v…

Qua tất cả những biến cố ấy, chúng ta nhận ra rằng dù Mẹ biết mình là Mẹ Thiên Chúa, Mẹ vẫn khiêm nhường vâng nghe Thánh Giu-se. Đặc biệt, trong những sự việc liên quan đến Hài Nhi Giê-su, Mẹ luôn cố gắng tìm mọi cách để bảo vệ Con. Hình ảnh Mẹ bọc Hài Nhi trong khăn vải, đặt Con nằm trong máng cỏ, rồi mau mắn cùng Thánh Giu-se đưa Hài Nhi trốn sang Ai Cập diễn tả rõ nét tình yêu và sự hy sinh thầm lặng của Mẹ.

Các họa sĩ đã cố gắng phác họa những hình ảnh quen thuộc trong gia đình như Mẹ may vá, gánh nước, quét dọn để phần nào diễn tả vai trò nội trợ của Mẹ. Thế nhưng, những hình ảnh ấy vẫn chưa thể diễn tả trọn vẹn sự tận tâm của Mẹ trong việc phục vụ gia đình Thánh Gia.

Đức Ma-ri-a là tấm gương cho các người vợ, người mẹ noi theo. Thật vậy, để trở thành người vợ tốt, cần biết lắng nghe chồng trong những điều hợp lẽ. Thánh Phao-lô dạy: “Hỡi các bà vợ, hãy phục tùng chồng trong Chúa cho phải phép” (Cl 3,18).

Để trở thành người mẹ tốt, cần thương yêu con cái; chu toàn bổn phận giáo dục con cái nên người, nên con cái Thiên Chúa; sẵn sàng hy sinh vì con cái và bảo vệ chúng khỏi những “Hê-rô-đê của thời đại”; kiên trì tìm kiếm khi con cái lạc mất – lạc mất về thể lý cũng như lạc mất về đức tin – để con cái trở về với gia đình và với Thiên Chúa. Hãy đồng hành và nâng đỡ con cái như Đức Ma-ri-a đã luôn cùng đi với Đức Giê-su trong mọi nẻo đường.

  1. Gương của Đức Giê-su

Mặc dù Đức Giê-su là Thiên Chúa, Người vẫn chu toàn bổn phận làm con trong gia đình Na-da-rét. Qua điều răn thứ IV, Người dạy con cái phải yêu mến, vâng lời và giúp đỡ cha mẹ; vì thế, chính Người đã sống trọn vẹn điều răn ấy trong đời sống hằng ngày. Tin Mừng cho biết Người hằng vâng phục Thánh Giu-se và Mẹ Ma-ri-a; Người cũng làm nghề thợ mộc để cộng tác với Thánh Giu-se trong việc nuôi sống gia đình. Chỉ bấy nhiêu cũng đủ để khẳng định Người là một người con hiếu thảo.

Chính vì lòng hiếu thảo, Người chăm chỉ làm việc để giúp đỡ gia đình; chính vì lòng hiếu thảo, Người vâng lời cha mẹ, dù xét về phương diện thiêng liêng, Người cao trọng hơn các ngài. Sự chăm chỉ lao động và thái độ vâng phục ấy là dấu chỉ của lòng yêu mến chân thành.

Vì thế, Đức Giê-su là tấm gương cho những người con noi theo. Là con cái, chúng ta cần yêu mến, vâng lời và giúp đỡ cha mẹ trong mọi sự. Bổn phận ấy không chỉ được thực hiện khi cha mẹ còn khỏe mạnh, mà còn cả khi các ngài tuổi cao, sức yếu. Đặc biệt, khi các ngài không còn minh mẫn, con cái không được phép khinh thường hay bỏ rơi các ngài vì bất cứ lý do gì. Sách Huấn Ca mời gọi: “Hỡi kẻ làm con, hãy gánh lấy tuổi già cha ngươi, chớ làm phiền lòng người khi người còn sống. Nếu tinh thần người sa sút, thì hãy rộng lượng; ngươi là kẻ trai tráng, chớ đành khinh dể người” (Hc 3,12-13).

Yêu mến, vâng lời và giúp đỡ cha mẹ không chỉ là bổn phận, mà còn mang lại phúc lành cho người làm con: “Ai yêu mến cha mình thì đền bù tội lỗi; ai thảo kính mẹ mình thì như người thu được một kho tàng…” (x. Hc 3,3-6.14). Ước mong rằng những người làm con ghi nhớ và thực hành những lời dạy ấy, không những để chu toàn bổn phận, mà còn để được Chúa tuôn đổ muôn ơn phúc.

Như vậy, để xây dựng một gia đình hạnh phúc, mỗi thành viên được mời gọi noi gương gia đình Thánh Gia: người cha, người chồng noi gương Thánh Giu-se; người mẹ, người vợ noi gương Đức Ma-ri-a; người con noi gương Đức Giê-su.

Lạy Thánh Gia Thất, xin giúp mỗi thành viên trong gia đình chúng con biết chu toàn bổn phận của mình, để gia đình chúng con ngày càng trở nên giống gia đình Thánh Gia. A-men.

Lm. Anthony Trung Thành

Có thể bạn quan tâm