Suy Niệm Lễ Đức Maria – Mẹ Thiên Chúa: Một Năm Mới Trong Trường Học Thinh Lặng Của Mẹ Maria

62 lượt xem

BÀI GIẢNG 1: MẸ THIÊN CHÚA – TÍN ĐIỀU BẢO VỆ MẦU NHIỆM NGÔI LỜI VÀ NGUỒN MẠCH BÌNH AN

Ngày đầu tiên của một năm mới dương lịch luôn là một khoảnh khắc đặc biệt. Nó không chỉ là một cột mốc thời gian, mà còn là một ngưỡng cửa của hy vọng. Chúng ta nhìn lại năm cũ với lòng biết ơn và hướng về năm mới với những ước nguyện, trong đó, ước nguyện về sự bình an luôn là ước nguyện tha thiết nhất. Trong sự khôn ngoan sâu xa, Giáo Hội đã đặt vào ngày khởi đầu này một viên đá tảng của đức tin, một niềm vui rạng ngời: Đại Lễ Kính Thánh Maria, Mẹ Thiên Chúa. Đây không chỉ là một lễ về Đức Mẹ, mà sâu xa hơn, là một lễ về Chúa Kitô. Tước hiệu “Mẹ Thiên Chúa” (Theotokos) là một lời tuyên xưng mạnh mẽ và long trọng về mầu nhiệm Nhập Thể, mầu nhiệm Con Thiên Chúa đã thật sự làm người. Và chính từ việc chiêm ngắm mầu nhiệm này, chúng ta tìm thấy nguồn mạch của sự bình an đích thực. Bài Tin Mừng hôm nay đưa chúng ta về lại với hang đá Bêlem, không phải để kể một câu chuyện cổ tích, mà để đối diện với một chân lý sống động, một chân lý có khả năng biến đổi cuộc đời chúng ta trong năm mới này.

Hình ảnh các mục đồng “hối hả ra đi” mở đầu cho trình thuật. Họ là những con người đơn sơ, bị coi là hạng chót trong xã hội Do Thái, nhưng lại là những người đầu tiên được đón nhận Tin Mừng vĩ đại. Sự hối hả của họ không phải là sự vội vàng của thế gian, mà là sự mau mắn của một con tim khao khát, một đức tin không chần chừ. Và họ đã được tưởng thưởng: “họ gặp thấy bà Maria, ông Giuse, cùng với Hài Nhi”. Họ đã thấy điều mà các ngôn sứ hằng mong đợi, điều mà các vua chúa ao ước. Họ thấy Thiên Chúa, nhưng không phải trong quyền năng đáng sợ, mà trong sự yếu đuối của một hài nhi. Họ thấy Ngôi Lời vĩnh cửu, nhưng lại đang nằm trong máng cỏ của súc vật. Và họ thấy Người Mẹ. Người Mẹ không chỉ sinh ra một con người, mà như lời các thiên thần đã loan báo, Hài Nhi ấy chính là “Đấng Cứu Độ, là Đấng Kitô, là Đức Chúa” (Lc 2, 11). Chính trong cuộc gặp gỡ này, tước hiệu Mẹ Thiên Chúa đã được tỏ bày một cách cụ thể.

Để hiểu hết tầm quan trọng của tín điều Mẹ Thiên Chúa, chúng ta cần nhớ lại bối cảnh lịch sử của Giáo Hội vào thế kỷ thứ V. Lúc đó, lạc giáo của Nestôriô, Giám mục thành Constantinôpôli, đã gây ra một cuộc khủng hoảng đức tin nghiêm trọng. Nestôriô cho rằng trong Chúa Giêsu có hai ngôi vị tách biệt, một ngôi vị Thiên Chúa và một ngôi vị con người. Vì thế, ông kết luận rằng Đức Maria chỉ sinh ra con người Giêsu, nên chỉ được gọi là Mẹ Chúa Kitô (Christotokos), chứ không phải là Mẹ Thiên Chúa (Theotokos). Lập luận này, nếu được chấp nhận, sẽ phá hủy tận gốc mầu nhiệm Cứu chuộc. Bởi nếu Đấng chịu chết trên thập giá chỉ là một con người, thì cái chết đó không thể có giá trị cứu độ vô cùng để đền thay cho tội lỗi toàn thể nhân loại. Trước tình hình đó, Công đồng Êphêsô năm 431 đã được triệu tập. Dưới sự soi sáng của Chúa Thánh Thần, các Nghị phụ đã long trọng khẳng định: Chúa Giêsu chỉ có một Ngôi Vị duy nhất là Ngôi Lời, Ngôi Vị thần linh. Ngôi Vị này đã đảm nhận trọn vẹn bản tính nhân loại trong lòng Đức Trinh Nữ. Vì thế, Đức Maria đã sinh ra chính Ngôi Hai Thiên Chúa làm người. Ngài thực sự là Mẹ Thiên Chúa. Tôn vinh Đức Maria là Mẹ Thiên Chúa chính là cách tuyên xưng đức tin mạnh mẽ nhất vào thiên tính và nhân tính của Chúa Giêsu, Đấng là Thiên Chúa thật và là người thật. Đây không phải là một tranh luận thần học khô khan, mà là một chân lý sống còn đối với đức tin của chúng ta.

Và chân lý cao vời ấy lại được thể hiện qua một thái độ vô cùng khiêm hạ của Mẹ Maria. Tin Mừng ghi lại: “Còn bà Maria thì hằng ghi nhớ tất cả những kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng”. Trong khi mọi người còn đang kinh ngạc, Mẹ lại đi vào cõi thinh lặng của tâm hồn. “Ghi nhớ” ở đây không chỉ là một hành vi của ký ức, mà là một sự ôm ấp, trân trọng, gìn giữ trong con tim. “Suy đi nghĩ lại” (symballousa) là một hành động sâu sắc hơn, đó là việc kết nối các sự kiện, các lời nói, các dấu chỉ lại với nhau để tìm ra ý nghĩa, để nhận ra sợi chỉ đỏ của chương trình Thiên Chúa đang xuyên suốt cuộc đời mình. Mẹ kết nối lời Sứ thần nói trong ngày Truyền Tin với lời các mục đồng kể lại, với thực tại là Hài Nhi bé bỏng trước mắt. Mẹ không đòi hỏi Chúa phải giải thích mọi sự, nhưng Mẹ kiên nhẫn chiêm niệm để hiểu được thánh ý Ngài. Chính trong sự thinh lặng chiêm niệm ấy, Mẹ đã tìm thấy sự bình an. Một sự bình an không đến từ hoàn cảnh bên ngoài, vì hoàn cảnh của Mẹ lúc đó vô cùng thiếu thốn và bấp bênh. Nhưng đó là sự bình an đến từ một tâm hồn hoàn toàn thuận phục và tín thác, một tâm hồn sống trong sự hiện diện của Thiên Chúa. Mẹ chính là Mẹ của Hoàng Tử Bình An, và vì thế, Mẹ là Nữ Vương Hòa Bình.

Ngày hôm nay, khi bắt đầu một năm mới, chúng ta được mời gọi học nơi Mẹ bí quyết để sống một năm tràn đầy bình an của Chúa. Bình an không có nghĩa là cuộc sống sẽ không có thử thách, khó khăn. Bình an đích thực, như Mẹ Maria đã sống, là khả năng giữ được tâm hồn thanh thản và tin tưởng vào tình yêu quan phòng của Chúa ngay cả giữa giông bão. Điều đó đòi hỏi chúng ta phải có những khoảng lặng. Hãy can đảm tắt đi những âm thanh không cần thiết của thế gian để lắng nghe tiếng Chúa. Hãy tập thói quen “suy đi nghĩ lại” Lời Chúa và những biến cố trong ngày sống của mình. Hãy tự hỏi: Chúa muốn nói gì với tôi qua sự kiện này? Tôi nhận ra bàn tay Chúa ở đâu trong niềm vui hay nỗi buồn hôm nay? Khi chúng ta thực hành đời sống nội tâm như Mẹ, chúng ta sẽ thấy rằng mọi sự trong cuộc đời đều có ý nghĩa của nó trong chương trình của Chúa. Chúng ta sẽ không còn lo sợ hãi hùng, nhưng sẽ đón nhận mọi sự với lòng biết ơn và phó thác. Xin dâng năm mới 2026 này cho Mẹ Maria, Mẹ Thiên Chúa. Xin Mẹ dạy chúng ta biết chiêm ngắm Chúa Giêsu, Con của Mẹ, và tìm thấy nơi Ngài nguồn bình an và sức mạnh. Xin Mẹ, Nữ Vương Hòa Bình, cầu bầu cho thế giới chúng ta chấm dứt chiến tranh, hận thù, và cho mỗi tâm hồn chúng ta được hưởng sự bình an sâu thẳm mà chỉ một mình Thiên Chúa mới có thể ban tặng. Amen

BÀI GIẢNG 2: MỘT NĂM MỚI TRONG TRƯỜNG HỌC THINH LẶNG CỦA MẸ MARIA

Bài Tin Mừng của ngày lễ hôm nay vẽ nên một hoạt cảnh đầy âm thanh và chuyển động. Có tiếng của các mục đồng kể lại câu chuyện lạ lùng, có sự kinh ngạc của những người nghe, và có lời ca tụng Thiên Chúa vang lên khi họ ra về. Nhưng giữa tất cả những âm thanh sống động ấy, thánh sử Luca lại hướng ống kính của mình vào một điểm tĩnh lặng, một cõi riêng sâu thẳm: “Còn bà Maria thì hằng ghi nhớ tất cả những kỷ niệm ấy, và suy đi nghĩ lại trong lòng”. Chi tiết này không phải là một ghi chú bên lề, mà chính là trọng tâm của sứ điệp, là cánh cửa mở ra linh đạo của Đức Maria. Trong ngày đầu năm mới, một thời điểm thường gắn liền với sự ồn ào của tiệc tùng, của những kế hoạch và dự phóng, Giáo Hội lại mời gọi chúng ta hãy vào trong trường học thinh lặng của Mẹ, để học cách sống một năm mới sâu sắc và ý nghĩa hơn.

Thế giới chúng ta đang sống là một thế giới bị thống trị bởi tiếng ồn. Tiếng ồn từ giao thông, từ công việc, và đặc biệt là tiếng ồn từ kỹ thuật số. Màn hình điện thoại, máy tính, ti vi liên tục tấn công chúng ta bằng vô số thông tin, hình ảnh, âm thanh. Chúng ta sợ sự im lặng. Khi ở một mình, chúng ta có xu hướng tìm ngay đến một thiết bị nào đó để lấp đầy khoảng trống. Sự quá tải thông tin này khiến tâm trí chúng ta bị phân mảnh, khả năng tập trung suy nghĩ sâu sắc bị bào mòn. Chúng ta biết nhiều, nhưng hiểu chẳng bao nhiêu. Chúng ta giao tiếp nhiều, nhưng sự kết nối đích thực lại thưa dần. Hệ quả là một sự mệt mỏi tinh thần, một cảm giác trống rỗng và một sự bất an triền miên. Chúng ta trở nên giống như những người nghe chuyện các mục đồng kể lại, chỉ biết “kinh ngạc”, nhưng rồi sự kinh ngạc ấy cũng qua đi, không để lại một dấu ấn sâu đậm nào trong tâm hồn.

Đức Maria mang đến cho chúng ta một phương thuốc chữa lành. Ngài cho thấy giá trị và sức mạnh của sự thinh lặng. Sự thinh lặng của Mẹ không phải là sự trống rỗng, nhưng là một sự sung mãn. Đó là một “không gian thánh” nơi tâm hồn có thể gặp gỡ Thiên Chúa. Có ba đặc tính nổi bật trong sự thinh lặng của Mẹ. Thứ nhất, đó là sự thinh lặng lắng nghe. Mẹ đã lắng nghe lời sứ thần Gabrien với một sự chú tâm trọn vẹn, để rồi có thể thưa lên tiếng “xin vâng”. Mẹ đã lắng nghe lời kể của các mục đồng, không phải với thái độ tò mò, nhưng với một con tim rộng mở để đón nhận những dấu chỉ của Chúa. Mẹ lắng nghe bằng cả tâm hồn, để Lời Chúa có thể đi vào, ở lại và sinh hoa kết trái. Thứ hai, đó là sự thinh lặng gìn giữ. Tin Mừng nói Mẹ “hằng ghi nhớ tất cả những kỷ niệm ấy”. Mẹ trân quý từng lời nói, từng sự kiện như những viên ngọc quý. Mẹ không để chúng bị lãng quên hay bị những lo toan đời thường làm phai mờ. Trái tim của Mẹ trở thành một cung thánh, một kho tàng lưu giữ những mầu nhiệm của Thiên Chúa. Thứ ba, và quan trọng nhất, đó là sự thinh lặng suy gẫm. Mẹ “suy đi nghĩ lại trong lòng”. Mẹ không chỉ là một người lưu trữ thông tin, mà là một nhà chiêm niệm. Mẹ nỗ lực tìm kiếm sự hài hòa, ý nghĩa giữa những điều xem ra mâu thuẫn: Con Vua trời lại sinh ra trong hang bò lừa, Đấng Cứu Thế lại là một hài nhi yếu ớt cần được chăm sóc. Mẹ đặt những câu hỏi trong đức tin, vật lộn với mầu nhiệm không phải để chối từ, mà là để đi sâu hơn vào tình yêu và kế hoạch của Thiên Chúa. Sự suy gẫm này chính là cầu nguyện, một cuộc đối thoại thân tình giữa Mẹ và Thiên Chúa của Mẹ.

Bước vào năm mới 2026, trường học của Mẹ Maria đang rộng cửa chào đón chúng ta. Lời mời gọi rất cụ thể: hãy can đảm sống khác đi. Hãy tạo ra những ốc đảo thinh lặng trong sa mạc ồn ào của cuộc đời mình. Điều này không có nghĩa là chúng ta phải từ bỏ mọi hoạt động hay trách nhiệm. Nhưng là biết cách làm chủ thời gian và không gian của mình. Hãy bắt đầu bằng những việc nhỏ. Dành 10-15 phút mỗi ngày để đọc một đoạn Tin Mừng và ở lại với nó trong thinh lặng, tự hỏi: Lời này nói gì với tôi hôm nay? Hãy thực hành việc “xét mình” cuối ngày, không phải để dằn vặt về tội lỗi, nhưng là để “suy đi nghĩ lại” về hành trình một ngày sống, nhận ra những lần Chúa đã viếng thăm, những ơn lành Ngài đã ban, và cả những lúc mình đã xa rời Ngài. Hãy thực tập sự “im lặng thánh” trong các mối tương quan, nghĩa là lắng nghe người khác một cách trọn vẹn, không vội phán xét hay ngắt lời, để thực sự thấu hiểu tâm tư của họ. Hãy khám phá lại Kinh Mân Côi, không phải như một việc đọc kinh máy móc, mà như một hành trình chiêm ngắm cuộc đời Chúa Kitô qua đôi mắt và trái tim của Mẹ. Mỗi chục kinh là một cơ hội để “suy đi nghĩ lại” một mầu nhiệm.

Khi chúng ta kiên trì thực hành đời sống nội tâm theo gương Mẹ, một sự biến đổi kỳ diệu sẽ xảy ra. Tâm hồn chúng ta sẽ trở nên bình an hơn, sáng suốt hơn. Chúng ta sẽ có khả năng nhận ra thánh ý Chúa trong những hoàn cảnh phức tạp của cuộc sống. Đức tin của chúng ta sẽ không còn là một lý thuyết, mà trở thành một kinh nghiệm sống động. Chúng ta sẽ học được cách yêu thương như Chúa yêu thương, và tha thứ như Chúa tha thứ. Một năm mới không chỉ được đo lường bằng những thành tựu bên ngoài, mà còn bằng sự tăng trưởng trong đời sống thiêng liêng. Xin Mẹ Maria, người Nữ của thinh lặng, người đã cưu mang Ngôi Lời trong tâm hồn trước khi cưu mang trong cung lòng, nắm tay và dẫn dắt chúng ta đi trên con đường của sự chiêm niệm. Xin cho năm mới này là một năm chúng ta bớt nói về Chúa, mà biết ở lại với Chúa nhiều hơn trong sự thinh lặng của con tim. Amen.

BÀI GIẢNG 3: NĂM MỚI BẮT ĐẦU VỚI DANH THÁNH GIÊSU

Trong ngày đầu năm, khi mọi sự đều mang ý nghĩa của sự khởi đầu, Phụng vụ Lời Chúa đã khéo léo dẫn chúng ta đến với một sự khởi đầu kép, một nền móng kép cho hành trình đức tin của chúng ta: đó là thiên chức làm Mẹ của Đức Maria và việc đặt Danh Thánh cho Hài Nhi Giêsu. “Khi Hài Nhi được đủ tám ngày, lúc phải làm lễ cắt bì, người ta đặt tên cho Người là Giêsu”. Câu cuối cùng của bài Tin Mừng hôm nay không phải là một chi tiết phụ, mà là đỉnh cao của trình thuật, là chìa khóa mở ra toàn bộ chương trình cứu độ. Ngày đầu năm mới không chỉ được đặt dưới sự bảo trợ của Mẹ, mà còn được niêm ấn bằng Danh Thánh Giêsu. Chiêm ngắm mầu nhiệm này giúp chúng ta hiểu được đâu là hướng đi và đâu là sức mạnh cho chúng ta trong suốt một năm sắp tới.

Trước hết, chúng ta hãy nhìn vào hành vi tuân phục của Mẹ Maria và Thánh Giuse. Việc cho con trẻ chịu phép cắt bì vào ngày thứ tám là một hành vi tuân giữ Luật Môsê một cách trọn vẹn. Điều này cho thấy Chúa Giêsu đã thực sự đi vào trong Giao ước của dân tộc Israel, Ngài là một người Do Thái chính gốc, là dòng dõi vua Đavít như lời đã hứa. Hơn nữa, đây cũng là lần đầu tiên Máu Thánh của Ngài đổ ra vì chúng ta, một sự báo trước về hy lễ toàn hảo trên Thập giá. Song song với việc cắt bì là việc đặt tên. Trong văn hóa Kinh Thánh, cái tên mang một tầm quan trọng đặc biệt, nó nói lên căn tính và sứ mạng của một người. Cái tên “Giêsu” (Yehoshua) không phải do Mẹ Maria hay Thánh Giuse tự ý chọn, mà là cái tên được Sứ thần truyền lại từ chính Thiên Chúa. Cái tên ấy có nghĩa là “Đức Chúa cứu độ”. Như vậy, ngay từ khi chào đời, sứ mạng của Hài Nhi đã được công bố: Ngài đến không phải để cai trị theo kiểu thế gian, không phải để mang lại một sự giải thoát chính trị, mà là để cứu độ con người khỏi tội lỗi và sự chết.

Vai trò của Đức Maria gắn chặt với Danh Thánh này. Ngài là Mẹ của Đấng mang tên Giêsu. Thiên chức của Mẹ không chỉ là sinh hạ một con người, mà là sinh hạ Đấng Cứu Độ cho thế gian. Mẹ là người đầu tiên trên trần gian được vinh dự gọi Danh Giêsu với tất cả tình yêu của một người mẹ và tất cả sự tôn kính của một người môn đệ. Mẹ là người đã cưu mang chính “ơn cứu độ của Thiên Chúa”. Và Mẹ cũng dạy chúng ta cách để sống xứng đáng với Danh Thánh ấy. Toàn bộ cuộc đời Mẹ là một lời “xin vâng” không ngừng trước sứ mạng của Con mình. Mẹ đã đi theo Chúa Giêsu trên mọi nẻo đường, từ Bêlem đến Ai Cập, từ Nadarét đến Giêrusalem, và cuối cùng là đến đồi Canvê. Mẹ đã sống trọn vẹn cho Con và cho Danh của Con.

Sau khi chiêm ngắm, các mục đồng đã ra về. Nhưng họ không ra về như cũ. Họ ra về “vừa đi vừa tôn vinh ca tụng Thiên Chúa về mọi điều họ đã được mắt thấy tai nghe”. Cuộc gặp gỡ với Hài Nhi Giêsu và Mẹ của Người đã biến đổi họ. Họ trở thành những người loan báo Tin Mừng, những người làm chứng cho quyền năng cứu độ của Thiên Chúa. Sức mạnh nào đã biến đổi họ? Đó chính là sức mạnh đến từ cuộc gặp gỡ với Đấng mang tên “Thiên Chúa cứu độ”. Lịch sử Giáo Hội đã chứng minh quyền năng vô song của Danh Thánh Giêsu. Nhân danh Chúa Giêsu, các Tông đồ đã chữa lành bệnh tật, xua trừ ma quỷ. Nhân danh Chúa Giêsu, các vị tử đạo đã can đảm đối mặt với cái chết. Nhân danh Chúa Giêsu, các nhà truyền giáo đã đi đến tận cùng trái đất. Thánh Phaolô đã phải thốt lên: “Thiên Chúa đã siêu tôn Người và tặng ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu. Như vậy, khi vừa nghe danh thánh Giêsu, cả trên trời dưới đất và trong nơi âm phủ, muôn vật phải bái quỳ” (Pl 2, 9-10).

Năm mới 2026 đang mở ra trước mắt chúng ta với 365 ngày mới mẻ. Chúng ta sẽ làm gì với những ngày tháng đó? Chúng ta sẽ đặt niềm tin và hy vọng của mình vào đâu? Vào sức khỏe, tiền bạc, địa vị? Tất cả những thứ đó đều cần thiết, nhưng chúng không thể mang lại sự bảo đảm tuyệt đối. Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy đặt toàn bộ năm mới này, với tất cả những niềm vui, nỗi buồn, thành công và thất bại của nó, vào trong Danh Thánh Giêsu. Hãy để Ngài là Đá Tảng cho ngôi nhà cuộc đời của chúng ta. Hãy tập thói quen bắt đầu mỗi ngày bằng việc kêu cầu Danh Thánh Chúa: “Lạy Chúa Giêsu, con xin dâng ngày hôm nay cho Chúa”. Hãy kết thúc mỗi việc làm bằng lời tạ ơn: “Chúng con tạ ơn Chúa nhân danh Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng con”. Khi gặp khó khăn, hãy chạy đến với Danh Giêsu như một nơi ẩn náu an toàn. Khi bị cám dỗ, hãy dùng Danh Giêsu như một khí giới sắc bén. Khi yêu thương và phục vụ, hãy làm điều đó vì Danh Giêsu.

Sống trong Danh Giêsu cũng có nghĩa là sống theo tinh thần của Ngài: tinh thần yêu thương, tha thứ, khiêm nhường và phục vụ. Không ai có thể dạy chúng ta sống điều đó tốt hơn Mẹ Maria. Mẹ đã sống trọn vẹn cho Danh Giêsu. Xin Mẹ trong ngày đầu năm này, ban cho chúng ta lòng yêu mến Danh Thánh Con Mẹ. Xin Mẹ giúp chúng ta can đảm làm chứng cho Danh ấy giữa một thế giới đang cần đến ơn cứu độ. Xin Mẹ đồng hành với chúng ta trong từng ngày của năm mới, để mỗi ngày sống của chúng ta đều là một bài ca tôn vinh Thiên Chúa, và mỗi bước chân của chúng ta đều là một bước đi trong ánh sáng và bình an của Chúa Giêsu, Đấng Cứu Độ duy nhất của chúng ta. Amen.

Lm.Anmai, CSsR

Có thể bạn quan tâm